Nội Dung Chính
KẾT QUẢ CẦN ĐẠT
Biết phân tích, làm nổi bật cách tác giả vận dụng ngôn
ngữ chung vào việc tạo lập tác phẩm văn chương.
1. Phân tích những đoạn và bài thơ sau đây, làm rõ nét riêng của mỗi tác giả
trong việc sử dụng ngôn ngữ để biểu hiện cảnh vật và con người.
— Hoa dai nguyệt, nguyệt in một tấm,
Nguyệt lồng hoa, hoa thắm từng bông.
Nguyệt hoa, hoa nguyệt trùng trùng,
Trước hoa dưới nguyệt trong lòng xiét đâu !
(Đoàn Thị Điểm — Bản diễn Nom Chỉnh phụ ngâm)
— Gương nga chênh chếch dòm song,
Vàng gieo ngấn nước, cây lồng bóng sản.
Hai đường la ngọn đông lân,
Giọt sương gieo nặng, cành xuân la đà.
Một mình lăng ngắm bóng nga,
Rộn đường gân với nổi xa boi bời.
(Nguyễn Du — Truyện Kiều)
— Tiếng suối trong như tiếng hát xa,
Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa.
Cảnh khuya nh về, người chưa ngủ,
Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà.
(Hồ Chí Minh — Canh khuya)
2. Phân tích cách Nguyên Tuân sử dụng các biện pháp tu từ qua đoạn trích
sau đây :
Chua bao giờ cô Tơ thấy rõ cái dau khổ ngâm ngùi của tiếng dan đáy buổi
này. Tiếng đàn hậm hực, chừng như không thoát hết được vào không gian. Nó
nghẹn ngào, liém kết) cái u uất vào tận bên trong lòng người thẩm âm. Nó là một
cái tam sự không tiết ra được. Nó là một nổi ui kín bực dọc bung bít. Nó giống như
cái trạng huống than thở của một cảnh ngộ vô tri âm... Nó là niềm vang đội quan
quai của những tiếng chung tình. Nó là cái du ba của bể chiều đứt chân sóng. Nó
là cơn gió chẳng lọt kế mành thưa. Nó là sự tái phát chứng tật phong thấp vào cữ
cuối thu dâm dé mua dm và nhức nhối xương tuỷ. Nó là cái ld lay nhào lia của lá
bỏ cành. Nó là cái lê thé của nấm vô danh hiu hiu ngọn vàng so le. Nó là cái oan
udng nghìn đời của cuộc sống thanh âm. Nó là sự khốn nạn khốn đốn của chỉ tơ
con phím...
(Chita Đàn)
3. Phân tích để làm rõ cách sử dụng biện pháp tu từ so sánh của từng tác giả
trong những câu, đoạn trích sau đây :
— Tiếng suối trong như tiếng hát xa.
(Hồ Chí Minh = Cảnh khuya)
— Tiếng hát trong như tiếng ngọc tuyển.
(Thế Lữ - Tiếng gọi bên sông)
(1) Liểm kết : thu gom lại, kết tụ lại.
— Con gặp lại nhân dân như nai về suối cũ
Co đón giêng hai, chim én gặp mùa,
Như đứa tré thơ đói lòng gặp sữa
Chiếc nôi ngừng bông gặp cánh tay đưa.
(Chế Lan Viên — Tiếng hát con tàn)
— Còn xa lắm mới đến cái thác dưới. Nhưng đã thấy tiếng nước réo gân mdi
lại réo to mdi lên. Tiếng nước thác nghe như là oán trách gì, rồi lại như là van xin,
rồi lại như là khiêu khích, giọng gdn mà chế nhạo. Thế rồi nó rống lên như tiếng
một ngàn con trâu mộng dang lồng lộn giữa rừng vầu rừng tre nứa nổ lửa, dang
phá tuông rừng lua, rừng lửa cùng gam thét với đàn trâu da cháy bùng bùng.
(Nguyễn Tuân — Người lái đò Sông Đà)
Bình Luận
Để Lại Bình Luận Của Bạn