Nội Dung Chính
KẾT QUẢ CẦN ĐẠT
- Nắm được đặc điểm và các yêu câu cơ bản của đề văn ở Bài viết số 3.
- Biết cách phân tích đề văn nghị luận về tác phẩm văn học trung đại và thấy được những sai sót cần tránh khi viết bài này.
Để tiết Trả bài viết số 3 có hiệu quả, học sinh xem những yêu cầu đã nêu ở
tiết Trả bài viết số l, chú ý thêm một số điểm sau :
1. Mục đích và yêu cầu của Bài viết số 3 là tiếp tục thực hành, luyện tập về
kiểu văn bản nghị luận, nhưng tập trung vào nghị luận văn học. Cụ thể là phân tích
một số tác phẩm văn học trung đại vừa học như Văn tế nghĩa sĩ Cần Giuộc
(Nguyễn Đình Chiểu), Bài ca ngất ngưởng (Nguyễn Công Trứ), Câu cá mùa thu
(Nguyễn Khuyến), Vịnh khoa thi Hương (Trân Tế Xương).... hoặc về một tác phẩm
thơ trung đại do học sinh lựa chọn.
2. Liên hệ với nội dung các tác phẩm trung đại và những vấn đề đã học
về làm văn như lập luận phân tích (tác phẩm thơ và văn xuôi), phân tích đề,
lập dàn ý,... để xem xét nội dung và cách thức làm bài của anh (chị) đã phù
hợp chưa. Còn mắc phải những lỗi nào ? Tìm hiểu nguyên nhân và cách
khắc phục.
phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ
kiếp ! Thế có phí rượu không ? Thế thì có khổ hắn không ? Không biết đứa chết
mẹ nào lại đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này ? A ha ! Phải đấy, hắn cứ
thế mà chửi, hắn cứ chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo !
Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào
đã đẻ ra Chí Phèo ? Có mà trời biết ! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không
ai biết...
(Lược một đoạn : Một người đi thả ống lươn nhặt được Chí Phèo "trần truồng và xám
ngắt trong một cái váy đụp để bên cái lò gạch bỏ không", sau đó, chuyền tay cho người làng
nuôi. Lớn lên, làm canh điển cho lí Kiến, Chí Phèo bị lí Kiến ghen, đẩy vào tù. Bảy tám năm
sau, Chí Phèo ra tù.)
2. Hắn về lớp này trông khác hẳn, mới đầu chẳng ai biết hắn là ai. Trông đặc
như thằng săng đá?) ! Cái đầu thì trọc lốc, cái răng cạo trắng hớn, cái mặt thì đen
mà rất cơng cơng, hai mắt gườm gườm trông gớm chết ! Hắn mặc quần nái đen với
cái áo tây vàng. Cái ngực phanh, đầy những nét chạm trổ rồng phượng với một ông
tướng cầm chuỳ, cả hai cánh tay cũng thế. Trông gớm chết !
Hắn về hôm trước, hôm sau đã thấy ngồi ở chợ uống rượu với thịt chó suốt từ
trưa đến xế chiều. Rồi say khướt, hắn xách một cái vỏ chai đến cổng nhà bát
Kiến, gọi tận tên tục ra mà chửi. Cụ bá không có nhà. Thấy bộ điệu hung hăng của
hắn, bà cả đùn bà hai, bà hai thúc bà ba, bà ba gọi bà tư, nhưng rốt cục chẳng bà
nào dám ra nói với hắn một vài lời phải chăng. Mắc phải cái thằng liều lĩnh quá,
nó lại say rượu, tay nó lại nhăm nhăm cầm cái vỏ chai, mà nhà lúc ấy toàn đàn bà
cả... Thôi thì cứ đóng cái cổng cho thật chắc rồi mặc thây cha nó, nó có chửi thì tai
liền miệng đấy, chửi rồi lại nghe ! Thành thử chỉ có ba con chó đữ với một thằng
say rượu ... Thật là âm ĩ ! Hàng xóm phải một bữa điếc tai, nhưng có lẽ trong
bụng thì họ hả : xưa nay họ mới chỉ được nghe bà cả, bà hai, bà ba, bà tư nhà cụ bá
chửi người ta, bây giờ họ mới được nghe người ta chửi lại cả nhà cụ bá. Mà chửi
mới sướng miệng làm sao ! Mới ngoa ngoắt làm sao ! Họ bảo nhau : "Phen này
cha con thằng bá Kiến đố còn dám vác mặt đi đâu nữa ! Mồ mả tổ tiên đến lộn lên
mất". Cũng có người hiển lành hơn thì bảo : "Phúc đời nhà nó, chắc ông lí)
không có nhà...". Ông lí đây là ông lí Cường, con giai cụ bá nổi tiếng là hách dịch,
(1) Săng đá (hoặc sắng đá) : cảnh sát (đọc chệch từ tiếng Pháp gendarme).
(2) Bá : bá hộ, một phẩm hàm cấp cho hào lí hoặc kẻ giàu có ở nông thôn trước Cách mạng.
(3) Ông lí : lí trưởng, người đứng đầu chính quyền trong làng xã.
Bình Luận
Để Lại Bình Luận Của Bạn